NHÁP
NGHIÊN
CỨU
GIẢI
QUYẾT TÌNH TRẠNG GIAO THÔNG Ở VIỆT NAM
NỘI
DUNG NGHIÊN CỨU:
1.
CÁC
NGUYÊN NHÂN DẪN TỚI TÌNH TRẠNG TẮC ĐƯỜNG.
2.
HƯỚNG
GIẢI QUYẾT.
PHẠM
VI NGHIÊN CỨU:
Khu vực: TP.HỒ CHÍ MINH
CẤU
TRÚC CỦA NGHIÊN CỨU:
Toàn
bộ nghiên cứu được trình bày trong 9 trang, gồm 5 chương chính:
Chương 1 : Văn
hóa giao thông.
Chương 2 : Phát
luật.
Chương 3 : Mục
đích tham gia giao thông và hoạt động hai bên đường.
Chương 4 : Giờ
cao điểm.
Chương 5 : Phương
tiện tham gia giao thông.
TÓM
TẮT CÁC ĐỀ XUẤT:
1.
Dùng các phương tiện truyền thông để tạo
một thói quen cho thế hệ tương lai về văn hóa giao thông như “đoạn quảng cáo”
hay những chương trình hướng dẫn luật đi xe (trang 2).
2.
Tăng mức phạt, thay đổi cách phạt với
những người vi phạm (trang 3).
3.
Thay đổi một chút về giờ mở cửa, đóng
cửa của các cửa hàng và giờ được phép giao hàng ở những khu vực hay bị ùn tắc
giao thông (trang 4).
4.
Quy định những loại hình kinh doanh bị
giới hạn và không được phép ở hai bên đường nơi thường xảy ra ùn tắc giao thông
(trang 4).
5.
Di dời các cơ sở y tế, trường học
theo tỉ lệ phù hợp như di chuyển 1 bệnh viện sẽ kèm theo 1 trường học, 1 chợ, 1
trung tâm siêu thị, 1 trung tâm vui chơi giải trí (trang 7).
6.
Phát triển các ứng dụng tính mức tiêu
thụ xăng cho xe máy (trang 8).
7.
Phát triển ứng dụng thu thuế khi ôtô
di chuyển trong khu vực hay xảy ra ùn tắc giao thông (trang 8).
8.
Phát triển ứng dụng thẻ để đi xe
buýt, tạo các chương trình để người dùng thấy được những lợi ích khi đi xe buýt
(trang 9).
NỘI
DUNG:
CHƯƠNG 1 : VĂN HÓA GIAO
THÔNG CỦA NGƯỜI VIỆT.
1.1
Văn hóa giao thông.
Người
Việt Nam chúng ta luôn tự hào về truyền thống văn hóa, từ thời cha ông chúng ta
đã có văn hóa trong lời ăn tiếng nói, ứng xử. Trong giao thông, từ xưa chúng ta
đã quen với những con đường nhỏ và những phương tiện thô sơ, chính vì sự lưu
thông ít và hạn chế nên khi tất cả mọi người cùng đổ dồn về thành phố văn hóa
giao thông của chúng ta trở nên lộn xộn, không theo bất kỳ trật tự nào. Phóng
nhanh, vượt ẩu, lấn tuyến, vượt đèn đỏ hay đi ngược chiều vẫn là những bài toán
trong “Bi kịch mảnh đất công” vẫn chưa có lời giải.
1.2
Làm thế nào để thay đổi văn hóa giao thông.
Ở
trên chúng ta đã nói về văn hóa giao thông của người dân Việt Nam. Nhận thức của
người tham gia giao thông cần được thay đổi như những cây trưởng thành trong một
khu rừng, những chiếc cây này biết rằng càng chen lấn chúng càng có được ít ánh
sáng hơn. Chúng ta có thể thay đổi từ những điều dễ dàng nhất là “vẽ một bức
tranh đẹp” cho thế hệ tương lai bằng việc ghi sâu vào trong ký ức thế hệ trẻ những
đoạn quảng cáo vào một thời gian thích hợp trong ngày. Có thể là buổi tối, khi
các thành viên trong gia đình ăn bữa tối. Hay các chương trình luật an toàn
giao thông, và khi lớn lên khi đủ khả năng tham gia giao thông những suy nghĩ
không vượt đèn đỏ, đi ngược chiều sẽ là điều hiển nhiên mà thế hệ này mặc định
sẽ thực hiện. Văn hóa giao thông là điều tất cả chúng ta phải suy ngẫm, nó
không thể thay đổi nhanh chóng, không thuộc trách nhiệm của riêng ai, nó cần thời
gian, pháp luật và cần sự phát triển nhận thức của mỗi người trong chúng ta.
CHƯƠNG 2 : PHÁP LUẬT.
2.1
Tình trạng hiện tại.
Hãy
tưởng tượng một sáng thức dậy, bạn ra đường và cảnh tượng như những bộ phim
Holywood đang xảy ra, những tiếng còi lớn và không ngừng từ những “máy bay”
container đang bay vù vù trên đường, họ đi như tất cả ở dưới chân họ, những chiếc
xe ben coi vỉa hè là một làn đường thú vị cần trải nghiệm, những chiếc ôtô chạy
như phía trước họ là đường chân trời vô tận. Đó là cảnh tượng sẽ xảy ra nếu
chúng ta không có pháp luật, không có Cảnh Sát Giao Thông đứng điều tiết giao
thông. Vượt đèn đỏ, đi ngược chiều và rất nhiều những lỗi khác đang là bài toán
khó với tất cả chúng ta.
2.2
Những gợi ý thay đổi.
Nếu
giả sử: việc xử phạt người vi phạm giao thông giống như xử phạt một đứa trẻ, bạn
có thể dùng áp lực, đánh vào kinh tế nhưng nó sẽ chỉ hiệu quả khi bạn có mặt ở
đó, khi bạn không ở đó- đứa trẻ vẫn vi phạm. Chỉ khi đứa trẻ đủ nhận thức, nó sẽ
không vi phạm nữa. Biện pháp đơn giản nhất là thay đổi nhận thức và sử dụng các
thiết bị công nghệ để giám sát tốt hơn. Với việc tăng mức phạt tất cả các đối
tượng vượt đèn vàng, đèn đỏ, kết hợp cùng phạt theo cấp số nhân, phạt theo %
thu nhập. Đây không phải là cách tốt nhất nhưng có thể sẽ có hiệu quả ví dụ: phạt
theo thu nhập và trừ thẳng vào lương tháng, có thể là một số % nhất định. Với
cách này tiền phạt sẽ được thông báo về công ty nơi người vi phạm đang làm việc.
Chắc hẳn sẽ có những câu hỏi là với người đang đi học hoặc thất nghiệp thì xử
lý thế nào. Với những người này có thể dùng cấp số nhân và cần một khoảng thời
gian để cấp số này hồi phục về 1x. Ví dụ vi phạm lần 1: phạt 1x000 VNĐ, lần 2 sẽ
là 2x000 VNĐ lần 3 là 3x000 VNĐ và có khoảng thời gian nhất định không vi phạm
bạn sẽ trở về mức 1x. Tôi tin chắc việc vượt đèn đỏ hay đi ngược chiều thì bất
kể người tham gia giao thông nào cũng nhận ra điều đó là sai và chẳng có cách
nào để biện hộ cho những sai lầm này.
CHƯƠNG 3 : MỤC ĐÍCH
THAM GIA GIAO THÔNG VÀ HOẠT ĐỘNG HAI BÊN ĐƯỜNG.
3.1
Những mục đích cơ bản.
Mỗi
người tham gia giao thông đều có những mục đích khác nhau đó là những hoạt động
của cuộc sống.
3.2
Hoạt động hai bên đường.
Bạn
có nghĩ có sự liên quan mật thiết nào giữa mục đích tham gia giao thông và các
hoạt động hai bên đường không? Một vài người trong chúng ta chắc hẳn sẽ có những
lúc tiện đường mua đồ ăn cho bữa tiếp theo khi đang đi trên đường hoặc ghé vào
một quán ven đường để ăn, một số thì mua những thứ cần thiết cho cuộc sống. Đối
với các cửa hiệu kinh doanh, các khu chợ thì càng đông người đi qua tỉ lệ có
người mua hàng càng cao.
3.3
Một vài ý tưởng điên rồ.
Ý
tưởng là kiểm soát các hoạt động kinh doanh của cửa hàng, khu chợ gần nơi hay xảy
ra ùn tắc giao thông. Sẽ thế nào nếu tại một số khu vực hay xảy ra tắc đường
chúng ta chú ý tới hoạt động ở hai bên đường. Hãy thử trả lời câu hỏi? Tốc độ
di chuyển sẽ thay đổi thế nào nếu bạn đi thẳng từ nơi làm việc và về nhà, sau
đó mới tới các hoạt động khác của cuộc sống. Chắc chắn bạn sẽ cảm thấy tốt, mọi
thứ sẽ không bị gián đoạn. Ví dụ: một gia đình có trẻ nhỏ đang đi học và cần
đưa đón, giả sử việc chở con đi học, sau đó tới nơi làm việc rồi đón đứa trẻ và
đi về nhà là các số tự nhiên (từ 1-9) vì đây là các hoạt động có thời gian cụ
thể và cần đúng giờ. Còn các hoạt động như mua đồ ăn, đi gặp gỡ bạn bè, mua một
số thứ cần thiết cho cuộc sống là các số thập phân, vì nó không cụ thể thời
gian và có thể thay đổi tùy vào nhu cầu. Chúng ta đều thấy việc đếm một dãy số
tự nhiên là dễ dàng và không bị gián đoạn. Việc sắp xếp chúng sẽ ảnh hưởng rất
lớn tới giao thông. Vì vậy nếu chúng ta không thể quản lý được thời gian của những
hoạt động này thì hãy quản lý các hoạt động hai bên đường. Đây có vẻ là một ý
tưởng điên rồ nếu quy định giờ mở cửa và quản lý các hoạt động hai bên đường ở
những khu vực hay xảy ra ùn tắc giao thông. Nhưng chắc chắn sẽ có một hiệu quả
lớn, ví dụ :
-
Các cửa hàng chỉ được mở cửa sau 9h
sáng và phải đóng cửa trong khoảng từ 16h-19h.
-
Các cửa hàng chỉ được giao hàng sau 9h
sáng và tất cả các chuyến hàng được giao phải hoàn thành trước 16h chiều.
-
Quy định một số loại hình kinh doanh
bị giới hạn và không được phép ở những vị trí hay xảy ra ùn tắc giao thông.
-
Hạn chế và ngừng cấp phép xây dựng
chung cư, nhà trọ trên các khu vực thường xuyên bị tắc đường (giới hạn đường
kính xây dựng).
Tới
đây tôi tin chắc rằng sẽ có rất nhiều câu hỏi và những ý kiến trái chiều nếu áp
dụng các phương pháp này, cụ thể là :
Mọi người sẽ phải ra đường
nhiều hơn, vì không tiện đường để làm được nhiều việc, điều đó sẽ dẫn tới tắc
đường nhiều hơn?
Trả lời : Chắc chắn là
không vì 2 lý do:
-
Bạn sẽ làm mọi việc chuyên nghiệp
hơn, vì nó ít bị gián đoạn, bạn sẽ biết chắc chắn vào giờ này, ngày này bạn nên
làm gì.
-
Bạn sẽ quản lý thời gian của mình tốt
hơn, làm việc theo một kế hoạch cụ thể và hiệu quả.
Việc đó sẽ ảnh hưởng tới
thu nhập của các cửa hàng kinh doanh từ đó ảnh hưởng tới kinh tế của khu vực đó
?
Trả lời : Kinh tế sẽ chị
bị giảm khi một trong hai cung hoặc cầu gặp vấn đề, ở đây nhu cầu của người
tiêu dùng không thay đổi, nó chỉ đơn giản là chuyển một phần nhỏ nhu cầu sang
khu vực lân cận. Nếu bạn không thể mua ở đây, đơn giản là bạn có thể mua ở một
khu vực gần đó.
Các quán ăn, quán
coffee hay giải trí thường hoạt động trong khoảng từ chiều tới khuya, nó sẽ bị ảnh
hưởng?
Trả lời : Nếu bạn ở một
ngôi nhà gần đường lớn, bạn sẽ thấy đồ đạc trong nhà rất nhanh bám bụi, đó cũng
là lý do các du khách nước ngoài “ngạc nhiên” khi đánh giá về mức độ vệ sinh an
toàn thực phẩm ở Việt Nam. Sẽ hợp lý hơn nếu các quán ăn nằm trong hẻm, nơi có
giao thông ít hơn và sạch sẽ hơn. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc muốn tồn tại
và phát triển các quán ăn phải đạt được chất lượng tốt hơn, ngon hơn, điều này
thực sự có lợi cho mọi người.
Như vậy các nhà bán lẻ
lớn như Thegioididong, Dienmayxanh..vv đều không được phép nằm ở các khu vực
ngã tư, nơi hay xảy ra ùn tắc giao thông ?
Trả lời : Không hẳn,
nhưng tôi nghĩ nên hạn chế, các mô hình kinh doanh này mặc dù đã đảm bảo đầy đủ
các yếu tố về mặt bằng, nơi để xe nhưng cũng đang phát triển tràn lan và chưa
kiểm soát được.
Ngừng xây chung cư sẽ
phá vỡ giấc mơ mua nhà thành phố của bao nhiêu hộ gia đình, ngưng cấp phép xây
phòng trọ sẽ làm tăng giá phòng trọ, điều đó sẽ ảnh hưởng tới các sinh viên, học
sinh, những người thu nhập thấp ?
Trả lời : Hầu hết chúng
ta đều mang trong mình giấc mơ sống ở thành phố, càng gần trung tâm càng tốt vì
ở đây có đủ các dịch vụ, cũng dễ dàng học tập và làm việc. Nhưng chúng ta lại bỏ
qua các yếu tố cốt lõi của cuộc sống và coi nó như một điều bình thường là : chất
lượng không khí, tiếng ồn và giá cả đắt đỏ. Khi có những chính sách có lợi cho
người sống ở ngoại thành, tôi tin chắc sẽ có rất nhiều dịch vụ phát triển theo và
người dân sẽ cân nhắc nhiều hơn.
CHƯƠNG 4 : GIỜ CAO ĐIỂM.
4.1
Giờ cao điểm.
Chúng
ta đều biết giờ cao điểm được quy định là từ 6h-8h30 và 16h-18h30 ngoài ra
trong khoảng 10h-12h trưa có lẽ cũng là giờ cao điểm (Hình 4.1).
Ở
những giờ cao điểm này, hầu hết các tuyến đường trong trung tâm thành phố đều bị
ùn tắc, tốc độ di chuyển trung bình đo được tại trung tâm thành phố Hồ Chí Minh
là xấp xỉ 20km/giờ. Giờ cao điểm chính là một cái bẫy cộng hưởng, khi có đủ số
xe ra đường nó sẽ tạo nên “cộng hưởng tắc đường”.
Hình
4.1
4.2
Một chút loằng ngoằng
Đã
bao giờ bạn nghĩ thay đổi giờ làm hay thay đổi giờ học như các nước phát triển
không? Đó có lẽ là một ý tưởng hay nhưng sẽ kéo theo nhiều thay đổi về sinh hoạt,
trong Giáo dục thay đổi toàn bộ sẽ không thể được vì ảnh hưởng tới cuộc sống
sinh hoạt của tất cả mọi người, thay đổi một phần sẽ ảnh hưởng tới các kỳ kiểm
tra, kỳ thi. Chúng ta đều biết, giờ cao điểm là lúc mà rất nhiều người ra đường,
tham gia giao thông. Những đề xuất mà hầu hết mọi người đều nghĩ tới đó là: di
chuyển một số trường học, bệnh viện hay trụ sở của các bộ ngành ra ngoài nội
thành. Bài toán này sẽ trở nên khó nếu chúng ta không trả lời một số câu hỏi
đơn giản như: Ai sẽ muốn rời thành phố?
- Thành
phần học sinh và người dân lao động có mối liên hệ gắn kết vì vậy nếu di dời
trường học sẽ phải di dời cả các văn phòng, nhà máy xí nghiệp.
- Di
dời các bệnh viện là một ý tưởng khả thi nhưng sẽ có nhiều lợi ích của các bên
bị thiệt hại? Những bác sĩ giỏi sẽ không muốn ra ngoại thành khi mà cuộc sống của
họ gắn liền với thành phố và sinh hoạt gia đình. Khi không có bác sĩ giỏi thì
người bệnh cũng sẽ không ưu tiên các bệnh viện ở ngoại thành. Và chúng ta chưa
liệt kê đến yếu tố chính là đa số mọi người đều bị những căn bệnh bình thường,
được chuẩn đoán và chữa trị trong thời gian ngắn nên sẽ ít có nhu cầu ra ngoại
thành.
- Di
dời các cơ sở bộ ngành cũng là một ý tưởng nhưng nó cũng không thể đạt được vì
lý do cơ bản là: Những người làm trong khu vực này đều là những người có trình
độ học vấn cao, họ chắc chắn không muốn di chuyển ra một nơi thiếu nhiều dịch vụ
và việc di chuyển này còn ảnh hưởng tới các thành viên khác trong gia đình.
- Vì
vậy nếu chuyển các trường đại học, bệnh viện hay các cơ sở bộ ngành thì hãy
chuyển theo mô hình tỉ lệ sao cho cân đối và phục vụ nhu cầu của người dân như
một mô hình của “cuộc sống”. Chuyển một trường học thì phải chuyển một bệnh viện,
một cơ sở bộ ngành, một chợ..vv giống như chúng ta xây một “thành phố nhỏ” mới
vậy.
CHƯƠNG 5 : CÁC PHƯƠNG
TIỆN THAM GIA GIAO THÔNG.
5.1
Một góc nhìn “ngắn”.
Chắc
hẳn chúng ta đều biết là xe máy chiếm số lượng lớn nhất, là nguyên nhân chính
được cho là gây tắc đường, xe buýt là phương tiện công cộng được khuyên nên sử
dụng nhất nhưng lại không có riêng một làn đường, không có những ưu điểm hơn hẳn
các phương tiện khác. Ôtô và các loại xe chở hàng khác cũng là “những bị can“
trong vụ án tắc đường và cũng chưa có giải pháp xử lý.
5.2
Giải pháp cho từng phương tiện.
Trong
thời buổi công nghệ phát triển mạnh mẽ như hiện nay, việc áp dụng công nghệ máy
tính vào xử lý các vấn đề tính toán liên tục là một giải pháp tốt nhất, máy
tính sẽ giúp chúng ta xử lý các vấn đề mà không cần nghỉ ngơi hay bị cảm xúc
chi phối.
Giả
sử trên đường của chúng ta chỉ còn lại 3 loại hình phương tiện phổ biến nhất là:
Xe máy (vua của các loại xe) vì tính tiện ích và khả năng dễ sử dụng. Xe ôtô (phương
tiện tiện nghi) và xe buýt (kẻ khổng lồ). Nếu bạn từng xem một đàn kiến di chuyển
thì bạn sẽ thấy chúng không bao giờ bị tắc đường dù cả đàn có đang vận chuyển một
kẻ khổng lồ.
Xe máy : Tổng số xe máy ở TP. Hồ Chí Minh vào
khoảng 9 triệu chiếc, trung bình mỗi ngày có khoảng 169 ôtô và 816 xe máy đăng
ký mới. Vậy nếu chúng ta bắt đầu có những chính sách với những chiếc xe mới này
thì sao? Chúng ta đều biết xăng dầu đang bị đánh thuế rất cao vì không thể đánh
thuế từng chiếc xe máy nhưng đây là một cách không hiệu quả. Nếu thuế xăng được
chuyển sang dạng thuế giống như điện. Nghĩa là mỗi chiếc xe máy đăng ký mới sẽ
có một thiết bị đo lượng xăng tiêu thụ và số km được hưởng giá xăng tốt nhất
trong một năm, ví dụ : 5000km/năm sẽ được hưởng mức xăng A (vnđ) khi vượt mức
đó sẽ tăng lên B (vnđ). Điều này sẽ làm cho việc di chuyển của người dân cần
tính toán tốt hơn, khi nào thì cần đi xe máy.
Ôtô, xe chở hàng và các
loại xe lớn khác :
-
Ôtô
cá nhân : Hầu hết các ôtô hiện nay đều phải chịu một mức thuế rất lớn (thuế
xăng, thuế môi trường, thuế nhập khẩu ..vv) đây không phải là cách đánh thuế hiệu
quả vì nó không làm giảm khả năng muốn sử dụng ôtô mà chỉ làm chậm việc sở hữu
ôtô. Nếu hiểu rõ nhu cầu sử dụng của người mua chúng ta sẽ có cách giải quyết
đúng, một số mua xe với mục đích làm việc, một số mua xe để đi chơi đi du lịch
và một số mua để “oai”. Hãy để người sở hữu xe trả lời câu hỏi “việc sở hữu một
chiếc ôtô của mình có gây thêm ùn tắc giao thông không?”.
-
Ôtô
chở hàng và các loại xe ba gác : Đây là phương tiện kiếm sống của người dân,
nên tôi vẫn chưa có ý tưởng gì.
Nếu mỗi chiếc ôtô phải
sử dụng một hệ thống định vị và hệ thống này sẽ phải hoạt động khi chiếc xe lăn
bánh, với ôtô đăng ký lưu thông ở các thành phố lớn sẽ phải chịu một mức thuế
cao hơn khi làm các thủ tục mua xe. Và thời gian lăn bánh trong thành phố cũng
bị tính thuế. Ví dụ: Bạn sống ở thành phố Hồ Chí Minh và quê bạn ở Đồng Nai, nếu
mua xe biển thành phố Hồ Chí Minh bạn sẽ phải mua với mức 2x VNĐ nhưng nếu biển
số Đồng Nai bạn mua với mức 1,5xVNĐ. Và khi di chuyển trong khu vực các thành
phố Hồ Chí Minh bạn sẽ phải trả mức thuế tính theo giờ tùy theo từng thời điểm
trong ngày. Như vậy điều này sẽ có lợi cho tất cả mọi người, đầu tiên là người mua
sẽ được sở hữu ôtô với nhu cầu sử dụng của mình, khi mua ở một tỉnh nhỏ sẽ có
giá ưu đãi hơn, thứ hai là các bộ ngành làm công việc cấp phép xử lý các vấn đề
khi mua xe và các sự cố khi sử dụng xe cũng sẽ hoạt động hiệu quả hơn (có thể
thấy rõ ở là nhiều thành phố nhỏ số lượng đăng ký ôtô rất ít nên việc xử lý của
các bộ ngành cũng hạn chế, trong khi ở các thành phố lớn việc xử lý các vấn đề
này rất nhiều).
Xe buýt và các phương
tiện công cộng.
-
Taxi : Ở những nước phát triển đều đã
tận dụng các phần mềm quản lý đặt xe, nếu có một phần mềm giúp người dùng đặt
hành trình và tính giá cước giống như Grab, Uber đang làm thì nó sẽ mang lại rất
nhiều hiệu quả. Và chúng ta sẽ có những chiến lược để phù hợp với người dùng và
cạnh tranh với những gã khổng lồ từ nước ngoài.
-
Xe buýt : Chúng ta đều dễ dàng nhận
thấy xe buýt là phương tiện công cộng được khuyên là nên sử dụng vì mang lại
nhiều lợi ích cho xã hội. Nhưng dù lợi ích có lớn thì cũng không thể vượt qua
được lợi ích cá nhân, lợi ích của từng người tham gia giao thông. Ngay khi mà lợi
ích cá nhân được thỏa mãn, con người sẽ chú ý tới lợi ích của cộng đồng. Vậy
làm thế nào để lợi ích của “cá nhân” được thỏa mãn, nếu liệt kê các ưu và nhược
điểm của xe buýt thì chúng ta thấy rõ ràng là nó không hiệu quả. Mất vệ sinh, không
an toàn, chưa phủ sóng tốt. Vấn đề là phải làm sao để người đi xe buýt thấy được
cái lợi cho bản thân, là lựa chọn tối ưu nhất chứ không phải là lựa chọn cuối
cùng khi đi xe buýt. Để xe buýt trở thành phương tiện được nhiều người sử dụng,
nên có những chính sách ưu tiên dành cho xe buýt như chuyến đi “miễn phí” định
kỳ để thu hút mọi người. Áp dụng công nghệ kỹ thuật sử dụng phần mềm dùng thẻ để
thanh toán và có thể dùng một vài chương trình khuyến khích người đi xe buýt đạt
tới một số lượng lần nhất định, số km để được một món quà hay một ưu đãi. Ngoài
ra cần cải thiện lại nội thất và quy định giữ gìn vệ sinh trên xe.
-
Xe tải và xe chở hàng : Ưu tiên lưu
thông trong đêm.
-
Xe buýt chở học sinh : Đây là một
phương tiện mà các nước phát triển đều có và dành riêng cho đối tượng học sinh.
Chúng ta có thể tham khảo từ các nước phát triển về thiết kế, trang trí bên
ngoài, tạo cảm giác muốn ngồi trên chiếc xe đó” bằng được” của các học sinh.
Chính điều này cũng giúp giảm một phần các phụ huynh đi đón, một yếu tố rất lớn
gây ùn tắc giao thông.
Xin hết !
Nghiên
cứu và giải pháp được thực hiện bởi Leoart193
Biên
Hòa: 21/03/2018
Gmail:
ketnoilife@gmail.com

Nhận xét
Đăng nhận xét