CẢM NHẬN KHI ĐỌC CUỐN "MẸ TERESA - NGUỒN SÁNG TỪ TRÁI TIM"
Dù đã từng đọc một vài cuốn tự truyện về cuộc đời và sự nghiệp của nhiều nhà kinh doanh chính trị có tầm ảnh hướng lớn như ông chủ của Nike - Knight hay Richard Barson hay Howard Schuktrz và cũng tự nói với bản thân chỉ đọc những cuốn sách giúp ích cho công việc và mục tiêu cho tương lai. Nhưng lần này tôi đã đọc một cuốn sách về tôn giáo, đây là một cuốn sách rất hay và phi thường nên nếu có cơ hội bạn hãy mua về đọc.
Agnes Gonxha sinh ra trong một gia đình giàu có, cha cô là một nhà thầu xây dựng và nhập khẩu thực phẩm, sớm được tiếp xúc với việc cả cha và mẹ làm từ thiện nên từ nhỏ cô đã yêu thương và quý mến những người nghèo. Sau cái chết của cha cô, toàn bộ tài sản mà ông gây dựng đều bị cộng sự của ông chiếm đoạt, chỉ còn lại duy nhất 2 căn nhà. Nhưng bằng sự nhạy bén của mẹ Gonxha bà nhanh chóng đưa công việc kinh doanh trở lại để nuôi sống gia đình. Năm 12 tuổi dù chưa được nhìn thấy các bà xơ (Souer) nhưng cô gái Gonxha đã muốn đi tu.
Sau chuyến đi tới Paris để phỏng vấn xin vào dòng tu Loreto và được chấp nhận, tại đây Gonxha lấy cho mình một tên thánh, do tên thánh Thérèse đã có người đặt và nhanh trí cô đã phiên dịch tên thánh của mình sang tiếng Tây Ban Nha là Teresa cũng có nghĩa là Teresa. Sau thời gian làm việc ở trường thánh Mery Calcutta 17 năm cùng nhiều kinh nghiệm và trách nhiệm lớn dần, xơ Teresa bắt đầu có những mục tiêu là giúp đỡ được nhiều người hơn nữa. Xơ đã xin ý kiến bề trên về bản kế hoạch sống và phục vụ cho người nghèo bên ngoài nhà tu Loreto và được chấp thuận thử nghiệm trong một năm, số lượng phụ nữ gia nhập và làm việc ngày một tăng lên. Không cần tranh luận thêm về độ hiệu quả và cách thức thực hiện chẳng bao lâu sau khi hết một năm thử nghiệm và ngày càng lớn mạnh. Sơ Teresa lúc này được gọi là Mẹ Teresa và được công nhận là một dòng tu riêng được sự quản lý trực tiếp từ Giáo hoàng lấy tên là "Dòng thừa sai bác ái"
Liên tục mở rộng phạm vi hoạt động từ trong lãnh thổ Ấn Độ tới khắp thế giới và được sự ủng hộ của hầu hết tất cả các chính phủ các nước "Dòng thừa sai bác ái" đã có hàng ngàn cơ sở trên thế giới- năm 1994 Việt Nam là nước thứ 111 "Dòng thừa sai bác ái" mở cơ sở.
Năm 1970 mẹ Teresa được trao giải Nobel hòa bình dù còn rất nhiều lời chỉ trích cũng như lời ca ngợi. Mẹ Teresa mất năm 1997 và được phong thánh năm 2016.
Một vài điều mình nhận ra sau khi đọc cuốn sách này là bằng sự tin tưởng và phó thác vào Chúa, một người phụ nữ chỉ cao hơn mét rưỡi một chút nhưng lại có quyền lực và tầm ảnh hướng trên toàn thế giới. Câu cửa miệng và cũng là phép lạ mà mẹ Teresa nhận được là "hãy phó thác mọi sự cho Người, Người sẽ lo". Và thực tế dù có rất nhiều tổ chức từ thiện muốn quyên góp thường xuyên cho "Dòng thừa sai bác ái" với chỉ một yêu cầu là phải có sổ sách ghi chép lại nhưng mẹ Teresa đã từ chối.
Điều mà mình nhận ra đó là dù bạn làm bất kỳ điều gì chỉ cần kiên trì và nỗ lực không ngừng là bạn sẽ thành công, dù lúc đầu mình cũng tự đặt ra câu hỏi làm từ thiện và giúp đỡ người nghèo nhiều như vậy thì nguồn tài chính từ đâu ra. Và nhiều lần dù hết những đồng rupee cuối cùng thì lại có một nguồn bổ sung từ đâu đó, từ những người qua đường hay chính phủ Ấn Độ.
Nếu mẹ Teresa không làm công việc giúp đỡ người nghèo mà chuyển qua làm kinh doanh thì chắc chắn mẹ cũng sẽ thành công, vì thành công ở "Dòng thừa sai bác ái" ở đây ngoài việc chính là giúp đỡ mọi người, dòng cũng đã mở rộng phạm vi trên toàn thế giới.
Các công việc tại "Dòng thừa sai bác ái" còn khá lộn xộn, hãy tưởng tượng bạn là một người bình thường và chỉ có khả năng xử lý 2 -3 việc cùng một lúc. Nhưng mẹ Teresa là một người thông minh và có tầm nhìn, dù rằng khả năng của mẹ là xử lý 5-10 công việc cùng một lúc nhưng do lời tuyên thệ ngay từ đầu là phục vụ người nghèo và chủ yếu làm các công việc bằng chân tay nên khoảng thời gian dành cho suy nghĩ và cải tiến cũng không có nhiều. Bằng chứng là các cơ sở y tế quá thô sơ và không theo kịp sự phát triển cũng như những nhu cầu tối thiểu ở bệnh viện. Ngoài ra chương trình giảng dạy và đào tạo các xơ cũng không được chú trọng tới phần nâng cao trình độ khoa học để giúp đỡ người bệnh. Mà chỉ chú trọng vào các giờ cầu nguyện, mẹ Teresa cũng có nhiều quan điểm bảo thủ khi bị chỉ trích nhiều nhưng nếu chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh làm việc từ 5h sáng cho tới khuya với hầu hết các công việc chân tay để giúp đỡ người nghèo thì chúng ta cũng mệt lủ ra đó. Chứ không có thời gian đâu mà ngồi suy nghĩ hết ngày này qua ngày khác để cải thiện các hoạt động cho hiệu quả nhất. Có thể vào thời điểm hiện tại cách quản lý này không còn là tối ưu nhưng vào những năm 1970- 1980 thì đây là cách hoạt động rất hiệu quả và cứu sống rất nhiều người. Thêm một điều nữa về những lời chỉ trích khi mẹ Teresa bắt đầu có những giấu hiệu suy giảm sức khỏe ở tuổi 80, những chỉ trích thiển cận về việc mẹ Teresa cố nắm quyền và chưa có kế hoạch người kế nhiệm có thể giải thích rằng. Ngay từ đầu hội "Dòng thừa sai bác ái" yêu cầu người gia nhập phải sống trọn với lời thề là phục vụ người nghèo và sống trong những cuộc sống đơn sơ nhất. Và vì cái nôi của "Dòng thừa sai bác ái" ở Ấn độ, vào những năm 1970 trình độ dân trí rất thấp nên không được đào tạo chuyên sâu nên mẹ Teresa không có những cánh tay đắc lực hay có nhiều cố vấn thực sự có kinh nghiệm quản lý cả một dòng tu lớn mạnh trên thế giới. Thêm một điều nữa là một chút tính cách cứng rắn và bảo thủ của mẹ Teresa đã dẫn tới việc bị chỉ trích.
Ngày nay "Dòng thừa sai bác ái" đã và đang phát triển giúp ích cho toàn cầu. Hãy mua một cuốn sách để có những cảm nhận rõ nhất về cuộc đời mẹ Teresa, các nguồn liên quan : Phim Thiên thần và ác quỷ, Something beautiful for God book (1971).
Agnes Gonxha sinh ra trong một gia đình giàu có, cha cô là một nhà thầu xây dựng và nhập khẩu thực phẩm, sớm được tiếp xúc với việc cả cha và mẹ làm từ thiện nên từ nhỏ cô đã yêu thương và quý mến những người nghèo. Sau cái chết của cha cô, toàn bộ tài sản mà ông gây dựng đều bị cộng sự của ông chiếm đoạt, chỉ còn lại duy nhất 2 căn nhà. Nhưng bằng sự nhạy bén của mẹ Gonxha bà nhanh chóng đưa công việc kinh doanh trở lại để nuôi sống gia đình. Năm 12 tuổi dù chưa được nhìn thấy các bà xơ (Souer) nhưng cô gái Gonxha đã muốn đi tu.
Sau chuyến đi tới Paris để phỏng vấn xin vào dòng tu Loreto và được chấp nhận, tại đây Gonxha lấy cho mình một tên thánh, do tên thánh Thérèse đã có người đặt và nhanh trí cô đã phiên dịch tên thánh của mình sang tiếng Tây Ban Nha là Teresa cũng có nghĩa là Teresa. Sau thời gian làm việc ở trường thánh Mery Calcutta 17 năm cùng nhiều kinh nghiệm và trách nhiệm lớn dần, xơ Teresa bắt đầu có những mục tiêu là giúp đỡ được nhiều người hơn nữa. Xơ đã xin ý kiến bề trên về bản kế hoạch sống và phục vụ cho người nghèo bên ngoài nhà tu Loreto và được chấp thuận thử nghiệm trong một năm, số lượng phụ nữ gia nhập và làm việc ngày một tăng lên. Không cần tranh luận thêm về độ hiệu quả và cách thức thực hiện chẳng bao lâu sau khi hết một năm thử nghiệm và ngày càng lớn mạnh. Sơ Teresa lúc này được gọi là Mẹ Teresa và được công nhận là một dòng tu riêng được sự quản lý trực tiếp từ Giáo hoàng lấy tên là "Dòng thừa sai bác ái"
Liên tục mở rộng phạm vi hoạt động từ trong lãnh thổ Ấn Độ tới khắp thế giới và được sự ủng hộ của hầu hết tất cả các chính phủ các nước "Dòng thừa sai bác ái" đã có hàng ngàn cơ sở trên thế giới- năm 1994 Việt Nam là nước thứ 111 "Dòng thừa sai bác ái" mở cơ sở.
Năm 1970 mẹ Teresa được trao giải Nobel hòa bình dù còn rất nhiều lời chỉ trích cũng như lời ca ngợi. Mẹ Teresa mất năm 1997 và được phong thánh năm 2016.
Một vài điều mình nhận ra sau khi đọc cuốn sách này là bằng sự tin tưởng và phó thác vào Chúa, một người phụ nữ chỉ cao hơn mét rưỡi một chút nhưng lại có quyền lực và tầm ảnh hướng trên toàn thế giới. Câu cửa miệng và cũng là phép lạ mà mẹ Teresa nhận được là "hãy phó thác mọi sự cho Người, Người sẽ lo". Và thực tế dù có rất nhiều tổ chức từ thiện muốn quyên góp thường xuyên cho "Dòng thừa sai bác ái" với chỉ một yêu cầu là phải có sổ sách ghi chép lại nhưng mẹ Teresa đã từ chối.
Điều mà mình nhận ra đó là dù bạn làm bất kỳ điều gì chỉ cần kiên trì và nỗ lực không ngừng là bạn sẽ thành công, dù lúc đầu mình cũng tự đặt ra câu hỏi làm từ thiện và giúp đỡ người nghèo nhiều như vậy thì nguồn tài chính từ đâu ra. Và nhiều lần dù hết những đồng rupee cuối cùng thì lại có một nguồn bổ sung từ đâu đó, từ những người qua đường hay chính phủ Ấn Độ.
Nếu mẹ Teresa không làm công việc giúp đỡ người nghèo mà chuyển qua làm kinh doanh thì chắc chắn mẹ cũng sẽ thành công, vì thành công ở "Dòng thừa sai bác ái" ở đây ngoài việc chính là giúp đỡ mọi người, dòng cũng đã mở rộng phạm vi trên toàn thế giới.
Các công việc tại "Dòng thừa sai bác ái" còn khá lộn xộn, hãy tưởng tượng bạn là một người bình thường và chỉ có khả năng xử lý 2 -3 việc cùng một lúc. Nhưng mẹ Teresa là một người thông minh và có tầm nhìn, dù rằng khả năng của mẹ là xử lý 5-10 công việc cùng một lúc nhưng do lời tuyên thệ ngay từ đầu là phục vụ người nghèo và chủ yếu làm các công việc bằng chân tay nên khoảng thời gian dành cho suy nghĩ và cải tiến cũng không có nhiều. Bằng chứng là các cơ sở y tế quá thô sơ và không theo kịp sự phát triển cũng như những nhu cầu tối thiểu ở bệnh viện. Ngoài ra chương trình giảng dạy và đào tạo các xơ cũng không được chú trọng tới phần nâng cao trình độ khoa học để giúp đỡ người bệnh. Mà chỉ chú trọng vào các giờ cầu nguyện, mẹ Teresa cũng có nhiều quan điểm bảo thủ khi bị chỉ trích nhiều nhưng nếu chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh làm việc từ 5h sáng cho tới khuya với hầu hết các công việc chân tay để giúp đỡ người nghèo thì chúng ta cũng mệt lủ ra đó. Chứ không có thời gian đâu mà ngồi suy nghĩ hết ngày này qua ngày khác để cải thiện các hoạt động cho hiệu quả nhất. Có thể vào thời điểm hiện tại cách quản lý này không còn là tối ưu nhưng vào những năm 1970- 1980 thì đây là cách hoạt động rất hiệu quả và cứu sống rất nhiều người. Thêm một điều nữa về những lời chỉ trích khi mẹ Teresa bắt đầu có những giấu hiệu suy giảm sức khỏe ở tuổi 80, những chỉ trích thiển cận về việc mẹ Teresa cố nắm quyền và chưa có kế hoạch người kế nhiệm có thể giải thích rằng. Ngay từ đầu hội "Dòng thừa sai bác ái" yêu cầu người gia nhập phải sống trọn với lời thề là phục vụ người nghèo và sống trong những cuộc sống đơn sơ nhất. Và vì cái nôi của "Dòng thừa sai bác ái" ở Ấn độ, vào những năm 1970 trình độ dân trí rất thấp nên không được đào tạo chuyên sâu nên mẹ Teresa không có những cánh tay đắc lực hay có nhiều cố vấn thực sự có kinh nghiệm quản lý cả một dòng tu lớn mạnh trên thế giới. Thêm một điều nữa là một chút tính cách cứng rắn và bảo thủ của mẹ Teresa đã dẫn tới việc bị chỉ trích.
Ngày nay "Dòng thừa sai bác ái" đã và đang phát triển giúp ích cho toàn cầu. Hãy mua một cuốn sách để có những cảm nhận rõ nhất về cuộc đời mẹ Teresa, các nguồn liên quan : Phim Thiên thần và ác quỷ, Something beautiful for God book (1971).


Nhận xét
Đăng nhận xét