BÀI VIẾT ĐẦU TIÊN NĂM 2022
CHUYỆN CỦA MỘT ANH BÁN LẺ Ở VÙNG QUÊ...
Chẳng là tôi có cái tính đôi lúc lười, với những thứ ít biến đổi hoặc bất biến tôi thường không ghi nhớ, ví dụ tên một con đường, mặc dù đi qua mỗi ngày nhưng tôi ít khi để ý tên của nó. Tôi có một chiếc xe ga, nó thông báo xăng bằng những vạch nhỏ trên chiếc màn hình điện tử, sáu vạch tượng trưng cho bình xăng đầy, nếu "hai vạch" tôi vẫn sẽ vẩn ổn thôi. Và chỉ khi vạch cuối cùng nhấp nháy mới là lúc tôi thấy không ổn, cần phải tìm cây xăng ngay. Tôi còn nhớ những ngày đầu mới mua xe, khi vạch cuối nhấp nháy, tôi đã cuống cuồng tìm cây xăng gần đó, tôi căng hai con mắt nhìn hai bên đường. Coi đồng hồ xe nhảy số từng trăm mét, tự hỏi nó nhấp nháy từ bao giờ, xe còn đi được ao lâu. Lúc đầu tôi nghĩ 10km sẽ hết xăng, nhưng qua nhiều lần chần chừ đổ xăng tôi tăng con số đó lên thành 30km. Và từ đó tới nay, chưa bao giờ khi vạch cuối nhấp nháy nhiều hơn 30km tôi mới đổ xăng..đó có lẽ là mức an toàn với xe của tôi.
Hôm qua, cũng như thường ngày, khi vạch cuối nhấp nháy tôi còn khoảng 10km nữa về tới nhà, tôi nghĩ ngày mai khi đi ra sẽ đổ xăng. Và sáng nay đi công việc, sau khi bỏ lỡ hai cây xăng phía bên trái đường. Tôi biết phải còn hơn 10km nữa mới có cây xăng, thế là tổng cộng tôi sẽ đi khoảng 31km từ khi vạch xăng cuối cùng nhấp nháy..thật là một cảm giác hồi hộp. Và thật may mắn khi tới cây xăng đó, xe của tôi đã được đổ đầy.Quay trở lại câu chuyện chính mà tôi muốn kể, gần đây những sản phẩm mà tôi bán đã tăng giá nhập vào khá nhiều, trung bình khoảng 12%, trong khi tình hình chung của cả khu vực nơi tôi đang sống có vẻ không tốt. Chợ vắng vẻ, xe cộ đi lại ít, khách hàng vào cửa hàng tôi cũng ít hơn hẳn vài tháng trước kia. Và có vẻ như việc này ngoài xuất phát từ giá nguyên liệu tăng, chi phí tăng thì còn do nhà phân phối tăng. Nếu chỉ có vài nhà phân phối lớn, họ có thể bắt tay với nhau cùng tăng giá, về lâu dài thì họ sẽ giảm giá để cạnh tranh khách hàng nhưng ngay trước mắt người tiêu dùng sẽ buộc phải mua với giá cao hơn, một điều khá là tiêu cực.
Mặc dù tôi đang bán sản phẩm xây dựng, nhưng giả sử đó là những sản phẩm thiết yếu, mọi người cần nó hàng ngày, không xây nhà thì tối nay ngủ ngoài trời. Lúc này công ty xây dựng muốn áp giá bán tiêu dùng với tôi. Còn tôi thì nghĩ đơn giản, có lời thì tôi bán, không lời tôi đóng cửa đi chơi, nếu không có lợi nhuận tôi cũng chẳng mặn mà với nó. Tôi còn đang suy nghĩ sẽ chấm dứt hợp tác với họ, không cần chờ họ tới rút giấy phép và tôi tin mọi người cũng sẽ hành động như tôi, đó là điều đúng đắn.
Lúc này, mọi người nghĩ tại sao công ty không tự sản xuất rồi tự bán luôn, giá cả sẽ ổn định hơn. Nhưng rõ ràng, một chiếc bánh ngon sẽ có giá cao, vì ai cũng muốn ăn, còn một chiếc bánh thiu bốc mùi thì mọi người đẩy qua đẩy lại xem ai sẽ là người mang nó bỏ vào thùng rác. Và trong công ty sản xuất xây dựng cũng vậy, nếu chia nhỏ ra, sẽ có những sản phẩm có lợi nhuận nhiều - tương đương bánh ngon. Và những sản phẩm ít lợi nhuận - giống như bánh dở. Là một người bình thường, tôi và các bạn cũng tự biết mình nên chọn sản phẩm có nhiều lợi nhuận để làm, vì chúng ta chỉ có 24 giờ một ngày, không có thời gian để làm những việc không có lợi. Vì vậy nếu là một doanh nhân, một thương nhân có nhiều tiền, họ nhất định sẽ chọn những chiếc bánh ngon nhất.
Một vài hướng công ty có thể áp dụng đó là tìm cách để tăng nguồn cung và kiểm soát chất lượng, hoặc tăng cửa hàng đầu ra, khi một sản phẩm được sản xuất nhiều hoặc có nhiều người bán thì nó sẽ có giá rẻ hơn. Một đoạn trong cuốn sách về sự phát triển thần kỳ của Hàn Quốc tôi đã đọc có ghi Tổng thống Hàn quốc đã ép một vài doanh nhân có uy tín và tài năng phải đảm nhiệm một vài lĩnh vực mũi nhọn của đất nước và với các doanh nhân này có thể họ coi đó là chiếc bánh thiu. Giống như ép họ đi vứt bánh thiu vậy, có lúc nó là bánh thiu, nhưng cũng có lúc nó sẽ là bánh ngon, công ty có thể cân nhắc áp dụng điều này. Ngoài ra, nếu nhìn trên góc độ sản phẩm xây dựng liên quan tới nhiều ngành nghề, công ty cũng có thể đưa ra những ưu ái kỳ lạ. Ví dụ yêu cầu các công ty bán nội thất phải chia sẽ chiếc bánh thiu ở trên, rõ ràng là nếu công ty xây dựng không tồn tại, mọi người không xây nhà thì công ty nội thất bán cho ai. Họ đã thu về khoản lợi nhuận lớn thì cũng nên đầu tư một phần. Công ty nội thất cần phải có cổ phần trong công ty xây dựng. Cần phải lựa chọn những người có đủ uy tín và năng lực để cùng nhau xử lý chiếc bánh kia dù nó là ngon hay dở. Tôi sẽ tạm tóm tắt bằng những gạch đầu dòng dưới đây.
- Tăng nguồn cung, tăng cửa hàng đầu ra.
- Lựa chọn, tìm kiếm nhà đầu tư uy tín, có năng lực, đưa ra những ưu ái có lợi cho họ, nếu cần thì ép họ phải cống hiến một phần năng lực cho mình.
- Đánh giá lại xem những ai là người có lợi nhất khi mình bán rẻ, để từ đó bán cho họ với giá phù hợp hơn.
- Tìm sản phẩm, giải pháp thay thế.


Nhận xét
Đăng nhận xét